Có những khoảng cách chẳng thể lấp đầy
Nên tình héo gầy dần theo ngày tháng
Rồi phút chốc tim nghe chán ngán
Có nên đi về phía không nhau?
Có những nỗi buồn lớn theo năm tháng
Dù ta gượng cười cố gắng làm vui
Nhặt lá rơi nhìn thu tới ngậm ngùi
Thời yêu dấu đó giờ đã xa xôi
Có những lúc biết nếu người ra đi
Ta còn gì ngoài con tim tan vỡ
Có những đêm trắng nghe buồn nức nở
Mới biết mình muôn thủa vẫn còn yêu
Thủa ban đầu ngọt ngào biết bao nhiêu
Nay chiều mưa rơi riêng mình ta bước
Giá như trên đời có một điều ước
Cầu xin chẳng quen biết người làm chi
Niềm vui hạnh phúc có được mấy khi
Như mưa bóng mây tan nhanh theo gió
Nên muôn thủa nỗi buồn vẫn còn đó
Giữa đôi bờ chông chênh nhớ hay quên?
"Rồi phút chốc tim nghe chán ngán
Trả lờiXóaCó nên đi về phía không nhau?"
Rất hay cảm giác lạ này !
Cũng chỉ là ý nghĩ bất chợt thôi anh Cả ạ. Mấy hôm trước em định sửa lại blog nhưng chẳng làm được nên bỏ không mất mấy ngày không ngó đến vì thế chưa kịp trả lời anh. Mong anh thông cảm.
Xóa